Home / Bài Giảng / NÊN MỘT GIA ĐÌNH

NÊN MỘT GIA ĐÌNH

NÊN MỘT GIA ĐÌNH

Tuần 5 phục sinh-B: Ga 15, 1-8

Trăm năm tình viên mãn, bạc đầu nghĩa phu thê, phải chăng, có tình là có tất cả, gia đình hạnh phúc là thiên đường tới sớm hơn mong đợi. Thành công, niềm vui, ở đời được hiểu khi bạn có tiền, có chức danh trong xã hội. Hạnh phúc to lớn, thực tế, cần thiết, phải là bình an, sức khoẻ: nhà không cần rộng lớn, cao sang, miễn là có đủ yêu thương. Khái niệm: vui, khoẻ, chức quyền, bổng lộc, luôn dễ nghe, dễ nhìn, dễ hiểu, và rõ ràng; trong khi cuộc sống đầy thách thức: tại sao lại được voi, đòi tiên, tại sao có tiền triệu, lại muốn tiền đô ? Để lý giải về gia đình hạnh phúc, Đức Giêsu đưa ra hình ảnh “cây nho và người trồng nho”, ngoài việc nhành nho gắn liền với thân nho, người trồng nho còn thao thức, nho sinh nhiều trái ngon quả ngọt.

Cuộc sống thật, giả, gian tham, mưu mô thâm độc, làm ta thất vọng, với tình hiệp nhất nên một, Đức Giêsu cho thấy đặc tính của người trồng nho: chăm sóc, cắt tỉa, sinh nhiều hoa trái, thật tuyệt vời. Cha ông chúng ta quả là kinh nghiệm khi nói đến tình hiệp thông: gia đình là nơi bạn được yêu thương, dù bất cứ điều gì đã và đang xảy ra. Cây nho tồn tại nhờ sự ân cần chăm sóc của người gieo trồng, cành nho có sức sống mạnh mẽ nhờ liên kết với thân, nhành nho sai trái là nhờ được cắt tỉa. Dù không phải là chuyên gia, mọi người đều biết hướng tới cái đích: được mùa, được giá. Dù không học rộng hiểu sâu, bất luận giầu nghèo, đều nhận ra tình yêu Giêsu chính là nguồn năng lượng vô tận cho người tín hữu. Phương thế hữu hiệu mà Đức Giêsu cho biết: ở trong tình yêu của Thầy, chấp nhận được cắt tỉa, biến đổi, mới sinh nhiều trái.

Nên một gia đình, nên một tình yêu, là cách diễn tả sự hiệp nhất yêu thương: “như nhành nho tự nó không thể sinh trái, nếu không dính liền với thân, các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy”. Bậc sinh thành, giáo dục, chăm sóc con cái, đầy ắp ưu tư, dù các ngài hiểu nguyên tắc: cha mẹ hiền lành để đức cho con. Phận làm con cũng đầy thắc mắc khó hiểu, tại sao cha mẹ không hiểu con, không tin con cháu ? Xã hội luôn cảnh giác mối nguy hiểm đe doạ hạnh phúc gia đình: một lần bất tín vạn lần không tin. Khôn ngoan, kinh nghiệm, bao nhiêu cũng chẳng đủ, kiêu căng, tự mãn một chút, cũng là thừa. Đâu phải vu vơ mà tiền nhân lại nói: hãy lấp đầy ngôi nhà bằng tình yêu, ngôi nhà đó sẽ được gọi là gia đình hạnh phúc. Đức Giêsu quả quyết: “Thầy là cây nho, các con là nhành, ai ở trong Thầy, và Thầy ở trong kẻ ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy các con không thể làm được gì” !

Nên một gia đình, nên một tình yêu, mãi mãi là lời khẳng định: gia đinh là nơi không ai bị bỏ rơi, bởi họ được yêu thương vô điều kiện. Gia đình mà Đức Giêsu sánh ví không phải mạnh được yếu thua: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho, nhành nào sinh trái thì Người tỉa sạch để nó sai trái hơn”. Gia đình mà Đức Giêsu quy chiếu nơi tình yêu Chúa Cha, với hoạt động của tình yêu Thánh Thần: “nếu các con ở trong Thầy, và lời Thầy ở trong các con, thì các con muốn gì cứ xin, và sẽ được”. Cây nho, nhành nho, người trồng nho, hiệp nhất nên một tình yêu, đã và đang sống động trước ngày mùa bội thu. Tương quan mật thiết gia đình phát sinh niềm vui rỡ nơi các thành viên, Đấng xây dựng toà nhà hội thánh và Đấng củng cố sự hiệp nhất, tất cả nên một, là một trong tình yêu.

Nên một gia đình, nên một tình yêu, nên chứng nhân kỳ diệu: con người giới hạn được biến đổi, được hoàn thiện trong Thiên Chúa toàn năng. Gia đình, hoà hợp với nhau cho thấy một ý nghĩa rất thân thương: ở đâu có gia đình, ở đó người ta nhận ra tình yêu. Gia đình được ví như bản nhạc: có nốt cao, nốt trầm, nhưng luôn là một tác phẩm độc đáo của nghệ thuật. Hình ảnh cây nho, người trồng nho, nhành nho sinh trái, được Đức Giêsu diễn tả bằng tình yêu hiệp nhất giữa Thiên Chúa với nhân loại và tình yêu giữa người với người, gọi là đại gia đình. Nhành nho tồn tại do gắn liền với thân, hút nhựa sống, sinh nhiều trái. Người lớn khôn, nhờ bởi cha mẹ và các nhà giáo dục, người kitô hữu trưởng thành bởi tình liên đới hiệp thông với Đức Kitô. Cuộc sống mỗi người sẽ thay đổi theo thời gian, nhưng nơi vẫn giữ nguyên được giá trị thật của tình yêu, chính là gia đình.

Truyện ngụ ngôn: hai con gà trống, được chăm sóc và lớn lên từ một đàn gà hạnh phúc. Bỗng một hôm, chúng tranh giành nhau vị trí số một trong đàn, dù gà mẹ cố gắng can ngăn, nhưng hai chú vẫn quyết đấu. Cuối cùng thì con thua nằm thoi thóp chờ chết. Con thắng bay cao lên mái nhà gáy vang khu vực, tỏ vẻ đắc chí. Đúng lúc ấy, một con chim diều hâu xuất hiện, ngay lập tức nó tóm cổ chú gà. Đúng như câu tục ngữ: đoàn kết thì sống, chia rẽ thì chết. Gia đình không phải là một điều gì đó quan trọng, mà ở trong gia đình người ta có tất cả mọi thứ. Sự sống, niềm vui, hạnh phúc, người kitô hữu được ban tặng là yêu thương, đến từ mầu nhiệm tử nạn phục sinh của Đấng Kitô. Thầy Giêsu là cây nho thật, là Đấng cứu độ, Ngài tôn trọng tự do và sự liên đới mật thiết của từng người chúng ta. Mỗi tín hữu chính là tình yêu thương và hiệp nhất nên một của người trồng nho.

Người viết: Lm Jos. DĐH, Gp. Xuân Lộc.

Check Also

Suy Niệm Thứ Hai Tuần Thánh B – 2 hình ảnh trái ngược

Anh chị em thân mến, Hôm nay, trong bầu không khí trang nghiêm của Thứ …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *